Tuesday 20 May 2014

“Thả người ta lẹ lẹ ra đi chớ!”


đoàn xuân thu. melbourne.



Tố Hữu  là một nhà thơ Cộng Sản. Vì chính là nhà thơ Cộng Sản nên ông viết một bài thơ đằm thắm, tha thiết yêu thương Trung Cộng (Cái gì ‘Cộng’ là ông yêu hết ráo để hy vọng được Chú Ba Tàu Cộng nghĩ tình mà bồng ẳm ‘em’ nhe!):’

“Đường sang nước bạn chiều xuân
Con tàu liên vận vui chân dặm trường
Đồng Đăng đây, nọ Bằng Tường
Song song đôi mặt như gương với hình
Bên ni biên giới là mình
Bên kia biên giới cũng tình quê hương…

Hôm nay tôi đi từ Hà Nội
Nước Việt Nam Dân chủ Cộng hoà
Con tàu đưa tôi đến Trung Hoa:
Bốn hướng mênh mông, bao la trời đất
Ồ tất cả của ta đây, sướng thật!
Bánh xe quay trong gió, bánh xe quay
Cuốn hồn ta như tỉnh như say
Như lịch sử chạy nhanh trên đường thép
Đưa ta đến một ngày tuyệt đẹp.
Sáng thêm nữa, đời đời, ngọn lửa
Của Trung Hoa, của chúng ta, tất cả!
Của chúng ta, muôn ngọn lửa hãy lên cao
Cho cả địa cầu thành một ngôi sao!”

Ông đem "Đồng Đăng có phố Kỳ Lừa; Có nàng Tô Thị có chùa Tam Thanh…” thuộc tỉnh Lạng Sơn nước ta, (hỏng cần xin phép ông bà gì ráo…) nhập vô với Bằng Tường thuộc tỉnh Quảng Tây Trung Quốc một cái rẹt! Rồi ông la lên: “Ồ tất cả của ta đây sướng thật!...Của Trung Hoa, của chúng ta, tất cả?!

Hèn chi bây giờ bạn ‘vàng’, đồng chí của nhà thơ Tố Hữu: Gianh Trạch Dân, Hồ Cẩm Đào rồi Tập Cận Bình ‘quằm’ luôn Ải Nam Quan của nước ta (cũng thuộc Lạng Sơn), nơi mà Nguyễn Trải đã từng đưa cha là Nguyễn Phi Khanh đi đày sang Tàu, rồi nghe lời cha dạy… Nguyễn Trải trở về phò Lê Lợi ‘đánh’ cho Trương Phụ nhiều trận xất bất xang bang phải chạy tuốt về Tàu…

Nhà thơ Tố Hữu đã đi bán muối rồi; chớ giờ còn sống, chắc còn vỗ tay sướng thật (?) khi nghe Tập Cận Bình, Chủ Tịch nhà nước Tàu Cộng nói: "Không có ‘gen’ xâm lược trong máu người Trung Quốc" (Tự động tụi nó triều cống; chớ ngộ không có xua quân đi ăn cướp đâu nha!) Nghe mà thiên hạ cười rần nhưng hỏng có vỗ tay! Diễu dở!… Còn Tây Tạng, Tân Cương chi Chú Ba? Hỏng lẽ họ cũng tình nguyện nhập vô nước Tàu của Chú như nhà thơ rất ‘nhớn’ Tố Hữu từng đem Đồng Đăng nhập vô Bằng Tường…?

Có thể nhà thơ ‘nhớn’ nầy hồi xưa đi học mà không học lịch sử Việt Nam hoặc có học mà học rất dở… ẹt (?)

Chứ văn dốt võ dát như người viết đây còn biết:

“Bà Trưng quê ở Châu Phong.
Giận người tham bạo thù chồng chẳng quên.
Chị em nặng một lời nguyền.
Phất cờ nương tử thay quyền tướng quân.
Ngàn tây nổi áng phong trần.
Ầm ầm binh mã xuống gần Long Biên.
Hồng quần nhẹ bước chinh yên.
Đuổi ngay Tô Định, dẹp yên biên thành.
Kinh kỳ đóng cõi Mê Linh.
Lĩnh Nam riêng một triều đình nước ta.
Ba thu gánh vác sơn hà.
Một là báo phục hai là Bá Vương.
Uy danh động tới Bắc Phương.
Hán sai Mã Viện lên đường tấn công.
Hồ Tây đua sức vẫy vùng.
Nữ nhi địch với anh hùng được sao!
Cẩm Khê đến lúc hiểm nghèo.
Hai Bà thất thế cùng liều với sông!
Trước là nghĩa, sau là trung.
Kể trong lịch sử anh hùng ai hơn!”

Việt sử đã dạy rằng: Hai Bà Trưng (tên của Trưng Trắc và Trưng Nhị, hai chị em) tháng 3, năm Canh Tý (40) khởi binh chống lại quân Hán, do thù nhà nợ nước (Thù nhà vì chồng Bà Trưng Trắc là Thi Sách bị Thái thú Tô Định bắt giết. Nợ nước vì không muốn tiếp tục cam tâm làm nô lệ cho giặc Tàu).

Tô Định phải lon ton chạy về Nam Hải (Trung Quốc). Hai bà hạ được 65 thành ở Lĩnh Nam. Trưng Trắc tự lập làm vua, xưng là Trưng Vương!

Ngày 30 tháng giêng năm Tân Sửu (41), nhà Hán sai Mã Viện đem quân sang xâm lược nước ta.

Năm Quý Mão (43), Hai Bà Trưng chống cự lại với quân nhà Hán, thế cô bị thua. Đất nước lại rơi vào vòng nô lệ giặc Tàu suốt cả ngàn năm, sau những cuộc kháng chiến giành độc lập tương đối ngắn ngủi và lẻ tẻ của những vị anh hùng dân tộc khác, mãi cho đến năm 938, Ngô Quyền mới giành được độc lập hoàn toàn!

Rồi bài thơ nổi tiếng trong lịch sử, thời Vua Lê Đại Hành phá tan quân Tống phương Bắc năm 981, được coi là bản tuyên ngôn độc lập đầu tiên của Việt Nam:

“Nam quốc sơn hà nam đế cư
Tiệt nhiên định phận tại thiên thư
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm
Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư!”

Tổ tiên, ông bà mình (ngoài trừ Trần Ích Tắc, Lê Chiêu Thống, Hoàng Văn Hoan, Tố Hữu…) đã nói rất rõ ràng rằng: “Ông không chịu thì mầy đừng có ép nhé!”

Là dân Việt, ai ai cũng vậy, thời nào cũng vậy nhìn sang Trung Quốc là dè chừng. Chứ ngu sao mà tin nó chớ! ‘Bốn tốt, mười sáu chữ vàng’ đem dụ con nít; nó còn hỏng có tin!

Không tin là quá phải! Mấy hôm nay Tàu Cộng đem giàn khoan vô đặt chình ình trên vùng biển nước ta mà nói ‘ngộ’ khoan thăm dò dầu trên vùng biển của ‘ngộ’, của Tàu. Nói vậy mà nói được, ngang ngược đến nỗi chú Sam ở cách xa hàng chục ngàn dặm cũng phải lắc đầu quầy quậy: “Làm vậy là khiêu khích!”


Caption
(Hình )


Người Việt mình   có cái tánh rất dễ yêu là đang đánh giặc ì ì… lại khoái làm thơ; như hai bài trong lịch sử người viết trích dẫn trên đây về Hai Bà Trưng và bài thơ tuyên ngôn độc lập đầu tiên của nước ta.

Còn bài ‘Đường sang nước bạn’ để cho anh Lành (tên thật của Tố Hữu) ảnh mang xuống tuyền đài mà đọc cho Diêm Vương nghe nhá!

Biểu tình mấy hôm trước đây trong và ngoài nước, chỗ nào có người Việt là có chống Trung Quốc xâm lược vùng biển quê mình. Khí thế ào ào sôi nổi thì người viết lại được đọc được một bài thơ dán ngay trước cổng một nhà máy ở Bình Dương rằng:

“Ai về Biển Đảo Trường Sa
Đường về Biển nước mênh mông gập gềnh
Nhén (sic) với các anh Biển Đảo quê nhà
Cho tôi gởi những tình thương dạt dào
Rằng tôi vẫn bâng khuâng nhớ độ nào?” Hi hi!

Bài thơ nầy thương mấy anh Biển Đảo dạt dào nhưng cũng có một ông già, cử tri ở Sài Gòn chơi khó bằng cách hỏi một ông đại biểu quốc hội VC rằng:

“Trước khi Trung Quốc muốn hạ đặt thì phải thăm dò, nhưng tại sao vụ việc xảy ra từ đầu tháng 5 mà mãi cho đến mấy ngày sau lực lượng cảnh sát biển, kiểm ngư của chúng ta mới có mặt? Phải chăng chúng ta đã bỏ trống biên giới hải đảo nên phản ứng chậm"

Thì quan đại biểu biện hộ rằng: "Chúng ta ở hậu phương, cần phải phân biệt rõ ràng để không trách lầm những cảnh sát biển và kiểm ngư đang chiến đấu rất dũng cảm, mưu trí. Đừng để anh em nghe được sẽ buồn, họ đã thề là sẵn sàng hy sinh tính mạng để bảo vệ chủ quyền đất nước."

Nhưng ông cử tri còn ráng thòng thêm một câu hỏi thiệt là ngặt:

“Trung Quốc đặt giàn khoan trong phạm vi 200 hải lý là vi phạm và Việt Nam phải đấu tranh. Hỏng dám chống bộ sợ hả?” Thì quan đại biểu trả lời: “Không có chuyện sợ trong đấu tranh bảo vệ chủ quyền! Chủ quyền lãnh thổ là thiêng liêng! Anh (Trung Quốc) phải rút (giàn khoan) trước, nhà của tôi chứ không phải nhà của anh, dứt khoát”. Và cuối cùng quan anh chống Trung Quốc xâm lược bằng cách: “Anh (Trung Quốc) nói khu vực đó của anh, tôi nói của tôi, không giải quyết được thì cuối cùng phải đưa ra toà quốc tế."

Nghĩa là đi thưa. Cái nầy chú Phi Luật Tân chú đã làm mấy năm rồi mà thấy có ăn thua gì đâu? Lấn được là nó cứ lấn tới hè!

Quan lớn trung ương, đạo diễn, gặc đầu cho phép… Thì trưa 14-5, trước đoàn công nhân ước hơn 500 người xuất phát từ Khu công nghiệp Tân Thành, rồi tiến về trung tâm TP Vũng Tàu, kép chánh địa phương, mang hia đội mão (mũ tai bèo, mặc đồ tây! Hi hi!) ra hát như vầy:

“Thưa các bạn, thưa tất cả bà con, tôi rất cảm động vì chúng ta tổ chức một cuộc diễu hành để biểu thị thái độ yêu nước của mình trước sự ngang ngược của Trung Quốc khi đưa giàn khoan Hải Dương 981 vào vùng biển của chúng ta, vi phạm chủ quyền rất là nghiêm trọng. Bằng tình yêu nước của các bạn, của đồng bào chúng ta, các bạn tổ chức một cuộc diễu hành, bất chấp trời nắng, đường xa. Nhưng cũng nên có điểm dừng để ăn uống nạp năng lượng…”

Viết tới đây người viết rán bụm miệng không cười… vì sợ văng nước miếng lỗ đầu người khác…. Ăn cho no, uống cho đã khát hồi xưa giờ nghe hoài. Đó là tiếng Việt của mình nhe! Còn bữa nay mới nghe ngài bí thơ thành phố Vũng Tàu nầy nói ‘ăn uống nạp năng lượng’ (sao dùng chữ có mùi của vịt Bắc Kinh quá vậy ta?!) Ha ha! Dang ra…coi chừng lỗ đầu… bỡi tui mắc cười quá xá!





Ông nhạc sĩ yêu nước đáng kính phục nầy cứ tưởng cái quyền yêu nước thiêng liêng của cả dân tộc là bất khả xâm phạm, là tối thượng luôn luôn được phép bày tỏ một cách công khai, quyết liệt nhưng ôn hòa qua các cuộc biểu tình chống Trung Quốc xâm lược chiếm biển đảo quê mình. Nào ngờ đâu khi dân đi biểu tình thì bị đạp vào mặt, bị hốt lên xe về bót, nhốt.
Nhạc sĩ bèn:

“Xin hỏi anh là ai?
Sao bắt tôi tôi làm điều gì sai?
Xin hỏi anh là ai?
Sao đánh tôi chẳng một chút nương tay?

Xin hỏi anh là ai?
Không cho tôi xuống đường để tỏ bày
Tình yêu quê hương này, dân tộc này đã quá nhiều đắng cay!


Xin hỏi anh ở đâu?
Ngăn bước tôi chống giặc Tàu ngoại xâm
Xin hỏi anh ở đâu?
Sao mắng tôi bằng giọng nói dân tôi?


Dân tộc anh ở đâu?
Sao đang tâm làm tay sai cho Tàu?
Để ngàn sau ghi dấu
Bàn tay nào nhuộm đầy máu đồng bào


Tôi không thể ngồi yên
Khi nước Việt Nam đang ngả nghiêng
Dân tộc tôi sắp phải đắm chìm
Một ngàn năm hay triền miên tăm tối


Tôi không thể ngồi yên
Để đời sau cháu con tôi làm người
Cội nguồn ở đâu?
Khi thế giới nay đã không còn Việt Nam.”



Ông hỏi một câu chí lý như vậy mà hỏng có quan nào trả lời bằng tiếng nói lại trả lời bằng hành động là đem nhốt ông vô tù!
Ngày 30 tháng 10 năm 2012, nhạc sĩ bị tuyên án 4 năm tù, và 2 năm quản chế về tội "Tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam" theo Điều 88 Bộ Luật Hình sự.
Ông Việt Khang đang ngồi trong tù mà không tội… Yêu nước là tội sao? Và bây giờ thì Trung Quốc đặt giàn khoan trên vùng biển đặc quyền kinh tế của Việt Nam, dân biểu tình rầm rộ từ Nam chí Bắc. Thì những gì mấy ông quan lớn, quan nhỏ, quan to, quan bé đứng ra tuyên bố trước dân chúng và báo chí trong và ngoài nước té ra đều nói giống y hệt như nhạc sĩ Việt Khang cất lên tiếng hát cách đây đã ba bốn năm rồi.
Mấy ông làm lớn, tự xưng là đỉnh cao trí tuệ loài người, mà đi sau chàng nhạc sĩ trẻ tuổi nầy những ba bốn năm đó nha?! Chậm quá coi cũng hơi bị ‘kỳ kỳ”!

Yêu nước là tình cảm thiêng liêng của dân Việt. Ai cũng có cái quyền nầy hết phải không? Đâu phải ‘quan’ thì được ‘yêu’ (?!) mà tui là dân thì không được… Dân cãi lại rồi đem nhốt người ta!

Bây giờ thì rõ rồi! Ai đúng ai sai? Thì tại sao không thả người ta lẹ lẹ ra đi chớ?! Hay là nói vậy mà không phải vậy?
đoàn xuân thu.
melbourne.

Muốn gởi bài này cho bạn bè,
xin bấm mouse chọn
Twitter, email, Facebook hay Google+ 
ở lề bên trái.



0 comments :

Post a Comment

Xin bạn đọc nhấp mouse vào khung trống và cho ý kiến.