Wednesday 7 November 2012

Hai vợ



Ông già Ba Tri ra sáng kiến trò chơi  “3 b 4 ch” đăng trên báo VL thứ Ba.
Đặt ra các câu đố cho thiên hạ suy đoán có nhiều câu phải bức tai bức tóc nhiều ngày mới trả lời được. Rất nhiều đọc giả hưởng ứng và trả lời qua email. OG cũng kêu gọi các đọc giả bốn phương gởi câu đố vào.

Cái rối rắm bắt đầu từ đây. Tới phiên tôi phải làm OG bức tay bức tóc lại...
Có lần tôi gởi câu ca dao tới OG nhưng không đánh dấu. Tôi dặn khi nào ông tự đoán ra hãy đăng lên báo.Thí dụ 2 câu sau đây:
                “Trong trau thi phai khai muong
               Lam than hai vo phai thuong cho deu.”
 Sau vài ngày nặn óc nặn tim OG gởi tôi 1 email ngắn ngủn (tôi biết OG đa đoan nhiều chuyện lắm !) Ông trả lời:
        “ Trồng trầu thì phải khai mương
         Lầm than hai vợ phải thương cho đều.”

Tôi reply:
Ông già Ba Tri ơi ! Mấy ông có 2 vợ đâu có lầm than. Nếu lầm than mấy ông đâu có ôm đồm mà lao vô cuộc hôn nhân tay ba. Còn nữa, trên đời nầy đâu có ai thương cho đều được. Nếu thương cho đều thì đâu có câu thơ bất hủ của Hồ xuân Hương.
         “Chém cha cái kiếp lấy chồng chung
                Kẻ đắp chăn bông kẻ lạnh lùng ”
 Sau đó OG cho tôi biết, ông đoán ra rồi:
           “ Trồng trầu thì phải khai mương
            Làm thân hai vợ phải thương cho đều.”
 Vài ngày sau tôi lại gài bẩy OG thêm lần nữa. Gởi OG hai cặp lục bát khác nhau nếu ông đoán ra hãy đăng lên báo:
              “ Trong trau thi phai khai muong
             Lam than bon vo rang thuong cho deu.”
               ******
             “ Trong trau thi phai khai muong
            Lam than bon vo biet nuong vo nao”
         OG biết là ca dao cải biên và nói đoán không ra. Hay ông giả vờ đoán không ra để tôi phải giải thích nguồn gốc các câu nầy.
***
Số là như  thế này ...
Sau khi học hết lớp 12,  dân lục tỉnh như tôi khăn gói lên ở Cần Thơ để tiếp tục chuyện học. Tôi học chung với một  anh chàng Việt gốc Miên. Học chung nhau ba năm cũng biến thành bạn thân.
Quê anh nầy ở Châu Đốc, một tỉnh sát biên giới Việt Miên. Đúng ra nơi chôn nhao cắt rún của anh nầy ở Châu Giang, một huyện nhỏ của Châu Đốc. Dân số ở đây đại đa số theo đạo Hồi (anh bạn nầy cũng là tín đồ Hồi giáo).

Sau năm 75 mổi người một ngã chúng tôi không còn dịp gặp nhau nữa. Năm 1979 tôi đặt chân đến Úc. Sau đó, vào năm 1984 ba má và các em tôi bỏ phiếu bằng chân để tìm tự do. Vào đến trại tỵ nạn ở biên giới Thái Lan, ba má tôi gặp được anh chàng học chung lớp với tôi năm xưa...
Bố ơi!
Từ 1975 đến 1984 là 9 năm, anh chàng nầy dzớt được 4bà vợ. Cùng dẫn 4 bà vượt biên đường bộ vào đến trại tỵ nạn Thái Lan. Thấy vậy,  các bác ở gần lều của anh phải khuyên:
                      Trồng trầu thì phải khai mương
                 Làm thân bốn vợ ráng thương cho đều.
 Nhưng làm sao đem cả 4 vợ đi Mỹ được?
Có người cho biết: anh ta khai chỉ một vợ chính thức. Ba bà kia chỉ là em hay họ hàng gì đó...
***
 Tháng rồi tôi gặp lại vài người bạn bên Mỹ.  Họ cho biết anh bạn 4 vợ của tôi sau hơn 20 năm ráng thương cho đều bây giờ bệnh phải ngồi xe lăn. Mà làm người đố ai thương cho đều được. Kẻ đắp chăn bông,ba kẻ lạnh lùng kia mà !.
Đến khi ông-4-vợ ngồi xe lăn và tìm nơi nương tựa thì than thở:
                Trồng trầu thì phải khai mương
                 Làm thân bốn vợ biết nương vợ nào ?
 Ở VN thì “ đi đâu cho thiếp theo cùng.
 Đói no thiếp chịu lạnh lùng thiếp cam” chứ ở Mỹ lạnh lùng thiếp cho de... Cho nên bây giờ chàng ta thiu thỉu 1 mình...
 Tới đây tôi mới sực nhớ trong thơ Kiều có câu:
         “Lòng nầy cũng nặng chữ thương
          Liệu không vác nổi thì đừng đốn cây ”.
 Mấy ông tham lam đâu có tính chuyện vác, thấy được là đốn...đốn rồi  ì ạch mà lăn !!!

BEN TRẦN
5/11/2012

Đọc thêm:
Xem  video làng Chăm tại Châu Giang : http://www.youtube.com/watch?v=dQ-YvpPF01w
Tiểu sử nữ sỹ Hồ xuân Hương : http://en.wikipedia.org/wiki/Ho_Xuan_Huong