Friday 9 November 2012

Gửi người tha hương



 Đã có một người cho blog Việt Luận hay:
Nơi tôi ở - một miền rừng núi
Qui tụ dân khắp bốn phương trời
 Nay người
‘má đỏ môi hồng’ ấy
thỏ thẻ thêm tâm sự khi ở phố núi.


Hình tác giả
(do tác giả gởi)
Cuộc đời sao lắm chua cay
Cho ta làm kẻ thương vay khóc người
Sông hồ dong ruỗi khắp nơi
Vì mưu sinh phải chơi vơi dòng đời
Bôn ba khắp bốn phương trời
Biết tìm đâu thấy khói nơi quê nhà
Giờ đây làm kẻ phương xa
Nhớ thương đọng lại trong ta giọt sầu
Thiên Thu



Tiếng Anh ở đảo


Đáp lời kêu gọi của OG, về chuyện  của dân đảo tôi xin kể chuyện có thật 99% à nghen....
Chuyện này không phải tiếng lóng mà là … tiếng Anh. Thứ tiếng Anh … ở đảo.

Hồi mới tới đảo “Buồn đâu bi đát” vì cũng muốn tham gia việc chung nên ngu đệ lúc đầu cũng đi làm tạp dịch. Mỗi lần tàu cao ủy chở củi tới, thanh niên phải đi lãnh. Cái cầu tàu dài 4 hay 5 m gì đó mà thấy dài lê thê. Bởi phải làm dưới cái nắng chang chang. Bó củi vài chục ký tưởng như cả tấn trên vai. 
Làm vài lần thấy tổn rồi, ngu đệ nhảy qua làm công tác...đón người mới đến. Hễ có tàu mới đến là bất kể 1 hay 2 giờ khuya gì cũng phải kiếm người ra làm thủ tục...
Rồi cũng có lúc gia nhập ban an ninh hai đêm đi trực một lần...

Giá cà-phê trong quán
(Hình lấy từ FreeDigitalPhotos.net)
Sau nầy cũng vào group dạy tiếng Anh. Anh ngữ thuộc loại “ba đối” nên cũng ầu-ơ vậy mà. Có một ông ở sát lều của tôi cũng vào trong lớp học. Tay nầy học ít mà quậy nhiều...Một hôm ba thằng đàn ông, có cả tay láng giềng quỉ quái của tôi vô quán cà phê vỉa hè của cô Sáu.
Ông láng giềng nầy cao hứng đề nghị “English practice..”. Ba người gật đầu, nhưng chàng nầy lại xoay qua cô chủ quán...
 “ Hào a rờ dzú?”.
Cô chủ quán vì phép lịch sự :
 “ Ai em phai...”
Ông láng giềng tôi có cơ hội xổ ra nho chùm...
-         “Hào a rờ dzú...ai wan rờ dzú... ?
Hai thằng tôi không thể nhịn cười được...
-         “Mắc dịch mấy ông. Mấy ông quậy quá lần sau tôi bỏ muối vô cà phê. không bỏ đường nữa...”
Cô chủ quán nguýt dài.
SV