Tuesday 21 January 2014

Tượng Đức Thánh Trần!

dxt::

Một tờ "Đức Thánh Trần"






Mỹ Tho, hồi tui mới biết yêu lần đầu, nghĩa là cách đây gần 50 năm rồi, nó nhỏ xíu hà! Vậy mà trong cuộc Nam tiến của dân tộc mình, nó được 300 tuổi rồi đó nha! Nhỏ nhưng mà đẹp. Mà thơ!
Đẹp vì nó nằm kề, dọc theo bờ sông Mỹ.“Chẻ tre bện sáo cho dầy. Ngăn ngang sông Mỹ có ngày gặp ‘Tây’. Tây mà ngược dòng sông Mỹ Tho đổ bộ vô… là ‘tụi tui’ quánh nó! Nguyễn Hữu Huân, Trương Định, Đỗ Trình Thoại…!

Còn thơ là vì thành phố có trồng rất nhiều me! (Chắc Tây lục lộ hồi xưa có bà xã đang ốm nghén, thèm chua chăng?)
Mùa mưa, gió thổi lá me, rụng đầy trên tóc mấy em học trò, nữ sinh trường Trung Học Lê Ngọc Hân trên đường đi học hay em tan trường về đường mưa nho nhỏ!

Ngày ấy, các con đường, dãy phố tuy nhỏ nhưng rộng rãi vì... ít xe cộ. Đường phố cũng mát mẻ hơn vì hai bên là những hàng cây cao, to từ hai vệ đường cành lá thiếu điều giao duyên chánh giữa… nên phủ đầy bóng mát cho cả con đường, dãy phố.

Xưa, Mỹ Tho có một công viên nằm cạnh trại Chương Dương của Hải quân Việt Nam Cộng Hòa trên đường Gia Long, đối diện với Dinh Tỉnh Trưởng.
(Trại Chương Dương nầy có mấy cầu tàu dành cho mấy chiếc tiểu đỉnh hành quân tuần tiễu trên sông, tối về đậu lại. Lâu lâu lại nghe tiếng ‘ùng oàng’ dưới nước vọng lên! Thì ra mấy chú lính Hải quân gác, theo tiêu lệnh: nửa tiếng một lần, rút chốt, thả trái lựu đạn xuống sông để đề phòng ‘đặc công nước’ của Việt Cộng lặn vô phá hoại! Lặn vô đây thì Tía bây cũng …chết’!

Trong công viên có băng ghế đá, có cầu tuột, có cầu dẫn ra sông, đầu cầu kia gác lên một trái nổi lớn hình bát giác.

Chiều chiều, người dân Mỹ Tho ra cầu tàu, bắc ghế bố nằm hứng gió sông, hay vác cần câu để câu cá hú, cá bông lau đem về nấu canh chua rồi rủ hai ba ‘chiến hữu’ đến nhà mình… lai rai ba sợi! Đã!

Con đường trước Trại Chương Dương của Hải Quân hồi xưa kéo dài từ đường ông bà Nguyễn Trung Long tới đường Trưng Trắc, tên là đường Gia Long. Sau Việt Cộng đổi thành đường 30 tháng 4.

Phía bên kia đường là Tòa Hành Chánh, dinh Tỉnh Trưởng, nhà Biện Lý, nhà Dự Thẩm, Ty Bưu Điện, dinh Tham Mưu Trưởng Sư Đoàn 7… rồi Ty Ngân Khố. Những căn nhà nầy cất theo kiểu Pháp hồi Tây mới tới, đẹp!

Đúng ra là người ta phải giữ lại để làm di tích thì con đường nầy nó đẹp biết bao nhiêu. Nhưng mấy ông ‘Tỉnh Ủy’ sau nầy không muốn!

Để vậy sao có cớ mà ăn cắp của dân chớ! Bèn cho kéo sập đi, bán xà bần rồi xây lên trên nền đất cũ: trụ sở, nhà khách ‘quái quỷ’ gì đó! Trông giống như Dinh Độc Lập ở Sài Gòn nhưng nhỏ hơn một ‘tí’. Chắc trong bụng mấy ‘giả’ cũng muốn làm ‘vua’ nữa hay sao?!
Xây xong, tía con hay cùng nhau họp hành, rồi ăn nhậu. Nhưng có cái ngặt là họp hành chia chác… lại hay đấu đá nhau! Kẻ nhiều, người ít! Bực bội ra hành lang, nhìn ra bờ sông phía bên kia cho mát… để dằn ‘cục tức’… thì gặp ngay cái ‘đít’!

Cái ‘đít’ của ai?
Chẳng qua là bên kia đường, trong công viên đối diện, có bức tượng của Đức Trần Hưng Đạo hồi trước 75 lận!

Tượng Đức Thánh Trần
(Hình http://ttxva.org)
Đức Trần Hưng Đạo  là anh hùng dân tộc! Ngài đã ba lần đại phá quân Nguyên; khiến Thái tử Thoát Hoan phải chui vô ống đồng trốn; cho quân kéo chạy tuốt về Tàu.

Thời Việt Nam Cộng Hòa, Đức Trần Hưng Đạo là Thánh Tổ của binh chủng Hải quân! Và được in hình lên tờ giấy bạc có mệnh giá lớn nhứt thời bấy giờ là tờ 500. Dân bình dân gọi là tờ Đức Trần Hưng Đạo.

Muốn gây ‘ấn tượng’ với mấy em ư? Cứ mặc áo trắng, may bằng vải Teteron của Nhựt Bổn mỏng dính! Xếp vài tờ Đức Trần Hưng Đạo trong túi trước… là chắc ăn như bắp, là cá đã cắn câu biết đâu mà gỡ, là chớp chớp… nháy nháy ngay thôi!

Nhưng cũng nên coi chừng bị móc túi!

Mấy ‘quan anh’ thấy Đức Thánh Trần quay ‘đít’ vô mặt mình bèn ‘tự ái’! Sai em út cho Ngài quay ‘đít’ ra sông. Lần nầy thì thấy mặt của Ngài! Nhưng chắc đêm về ngủ mớ thấy Đức Thánh Trần mang gươm, đằng đằng sát khí, còn chỉ chỏ vô mặt mình nữa!

Chắc ổng biết mình ăn cướp đất của dân đây? Giựt mình tỉnh giấc, đầm đìa mồ hôi mồ kê nhễ nhại!
Lạnh run!
Lại sợ dân theo hướng chỉ của Ngài vô đây mà kiếm chuyện thì khổ thân lắm lắm! Bèn cho em út… xoay Đức Thánh Trần … xéo xéo…

Dân nghe vậy, bèn cả cười, nói: “Mấy ‘giả’ tin dị đoan dữ hè?”

Có người nghĩ khác, nói: “Cỡ mấy đứa tụi bây mà được Đức Thánh Trần đưa ‘đít’ vô mặt đã là may mắn lắm rồi! Còn làm bộ làm tịch: “Em chả! Em chả… chịu… đâu!”

Còn có ông thì góp ý thẳng thừng rằng: “Quay qua, quay lại hoài… tốn tiền của dân! Chi bằng gắn cái ‘mô tơ’ vào chân tượng! Cho Đức Thánh Trần xoay vòng vòng! Chỉ lung tung… Ngài là ‘Thánh’ không có chóng mặt đâu mà lo!”

Phần cứ vài phút… Ngài chỉ cái bản mặt của một thằng khác… Nếu dân có bực bội phản đối bọn sâu dân mọt nước, dân theo hướng Ngài chỉ, phản đối ai, phản đối cái gì thì phản đối hết ráo mấy ‘quan’ đang hóng gió ngoài hành lang… chứ hỏng phải Ngài chỉ duy vào cái bản mặt mình tui đâu mà sợ… mà né! Ăn đồng thì phải chia đủ mới công bằng chớ! Để Ngài chỉ vô bản mặt của tui không! Còn thằng núp trong đống rơm? Cho nó thoát à! Sao được!

Thiệt là cao kiến!

đoàn xuân thu.
melbourne.

Lang thang trên mạng:





Muốn gởi bài này cho bạn bè,
xin bấm mouse chọn
Twitter, email, Facebook hay Google+ 
ở lề bên trái.


0 comments :

Post a Comment

Xin bạn đọc nhấp mouse vào khung trống và cho ý kiến.