Thursday 30 January 2014

Chân dung


Portrait of Jaime Sabartes do Pablo Picasso vẽ

(Hình Pushkin Museum, Moscow, Russia)



đoàn xuân thu. melbourne

Chiều cuối năm anh đi cắt tóc,
cắt dùm anh cho hết nỗi buồn:
quê nhà nhớ, tóc ngày mỗi bạc,
buồn rất xanh...làm tóc phai luôn!
Chiều cuối năm với đầu tóc ngắn,
bảnh bao anh, xuống phố một mình,
thấy em vui... với người yêu mới,
tình mình... theo tiền bạc... linh đinh.
Chiều cuối năm đi lui đi tới,
vì anh không biết sẽ đi đâu?
nhạc xuân nghe...người vui quá đỗi;
mặt anh ...như mất của... rầu rầu...
Chiều cuối năm đi mua chai rượu,
uống cạn đêm nay, cạn nỗi sầu,
sáng mai thức dậy, đi cày nữa,
tiếp tục đi cày, một kiếp trâu.
Anh hỏi anh? sao khùng quá sá?
buồn chi than, thở nỗi tha hương,
Footscray, ngàn kẻ tha phương đó
họ vẫn vui… ai rảnh sầu thương?
Cứ giả bộ như cây với cỏ,
nghĩ suy gì? như đá trơ trơ,
đất quê người hay trời quê cũ,
ai cũng đau một kiếp, phận người!
Chiều cuối năm gởi tiền cho má,
nồi thịt kho, dưa giá năm nào,
tết vui, đừng nhắc, con nhảy mũi,
lỡ bịnh rồi, má khóc... con xa.
Chiều cuối năm chạy xe ra biển,
nén hương lòng anh, ngút nhớ thương,
xác em yêu, phương nào sóng vỗ?
nguyện dùm anh ước vọng tương phùng!
Ghép lại đời ta bao mảnh vỡ,
trở thành méo mó một chân dung,
đừng buồn nữa, ngày mai mồng một,
cười lên đi! mếu... sẽ tiêu tùng !

đoàn xuân thu.
Melbourne


Muốn gởi bài này cho bạn bè,
xin bấm mouse chọn
Twitter, email, Facebook hay Google+ 
ở lề bên trái.




0 comments :

Post a Comment

Xin bạn đọc nhấp mouse vào khung trống và cho ý kiến.