Wednesday 12 December 2012

Xuân Quý Tỵ và trọng thần Nguyễn Trãi



Mai: biểu tượng cho mùa Xuân
(hình từ internet)
Bàn về rắn là bàn về một loại raptiles.
Giòng họ rắn có hai loại là hiền và độc. 
Hiền (như tác giả) là rắn nước nhẹ nhàng bơi lội thảnh thơi. Ai  trông thấy đều thương lắm lắm.  
Rắn hung dữ thì nhiều lắm, quý vị ạ: Cobra, Serpent Vert (rắn lục). Con rắn khủng khiếp nhất là con Ophiophagus Elaps, con rắn này dài tới 4 thước, sinh sản rất nhiều tai Ấn Độ, nó có thể rượt đuổi theo người để cắn chết. Tuy thế con rắn này lại chính là con rắn mà theo truyền thuyết đã tự ý quấn thân mình thành nhiều vòng để làm bệ cho Đức Phật ngồi trên cao và là một đệ tử ngoan ngoãn quy thuận Ngài.


Rắn cũng là một loài khó hiểu, thù dai. Tương truyền về chuyện thù dai của rắn trong chúng ta hẳn có nghe nói về cái chết của gia đình quan đại thần Nguyễn Trãi.

Tương truyền tổ tiên giòng họ Nguyễn Trãi là một ông đồ già. Làng cấp cho ông một miếng đất bỏ hoang, ông sai đám học trò phát hoang để xây một ngôi đình làm nơi dạy học. Một đêm ông đang ngủ nằm mơ thấy một người đàn bà dắt theo một bầy con quỳ gối khóc lóc van xin ông tha mạng. Tỉnh giấc ông cho là mộng mị nên không để ý đến. Hôm sau học trò vào báo là khi phát hoang thì  thấy một hang rắn có một rắn mẹ và bầy con còn nhỏ. Họ giết sạch lũ rắn con. Riêng rắn mẹ thì chỉ bị chặt cụt chút đuôi và lủi đi mất. Vào nhà ông suy nghĩ về chuyện này và giấc mơ. Chợt nhìn lên nóc nhà thấy một con rắn to đang quấn mình trên xà nhà. Ông sợ hãi la to cho người nhà đánh đuổi. Con rắn bỏ chạy với chiếc đuôi cụt còn nhỏ máu.  Có vài giọt máu nhỏ lên trang sách ông đang đọc. Ông đồ kinh hãi nhìn vào trang sách thì thấy giọt máu thấm vào chữ Tử qua ba trang giấy. Ông thở dài lo sợ nó sẽ trả thù đến con cháu ông.
Nguyễn Trãi chính là hậu duệ nhiều đời của ông đồ ấy. Nguyễn Trãi làm quan đại thần quyền cao chức trọng.
Một lần đi chợ ở kinh thành ông gặp một cô gái bán chiếu rất xinh đẹp. Nguyễn Trãi đem lòng cảm mến nên buông lời ướm hỏi:
- À ở đâu bán chiếu gon?
Chẳng hay chiếu ấy hết hay còn?
Xuân xanh chừng độ bao nhiêu tuổi?
Đã có chồng chưa? Được mấy con?

Cô gái thẹn thùng:
-Tôi ở Tây Hồ bán chiếu gon,
Cớ chi ông hỏi hết hay còn?
Xuân xanh mới độ trăng tròn lẻ,
Chồng còn chưa có nói chi con.

Nguyễn Trải đem lòng yêu mến người con gái tài sắc vẹn toàn ấy và đem về làm hầu .
Một hôm mẹ vua bị đau mắt cách gì cũng không chữa khỏi. Thị Lộ là hầu gái của Nguyễn Trãi xin à chữa bịnh cho bà. Vua  chuẩn. Thị Lộ vào cung chỉ cần thè lưỡi ra liếm vào mắt bà là bà khỏi hẳn. Vua rất tin yêu. Một lần vua bị sưng cổ họng không ăn uống gì được nên cho vời Ihị Lộ đến chữa cho ngài. Thị Lộ nói vua há miệng cho nàng xem. Vua vừa há miệng ra thì Thị Lộ cắn vào lưỡi vua. Ngài ngự bị nọc độc thấm  vào cơ thể nên chết tức khắc. Triều đình bắt giam Thị Lộ và Nguyễn Trãi.
Ngày xử trảm, Thị Lộ xin được ra bờ sông tắm gội lần chót trước khi bị hành hình. Vua y chuẩn và sai một tên lính hầu theo canh gác. Đến bờ sông Thị Lộ hiện nguyên hình là con rắn và trườn xuống sông mất dạng. Triều đình quy tội cho Nguyễn Trãi và xử tử tên lính gác. Ngày xử trảm tên lính gác và Nguyễn Trãi, có người vợ của tên lính gác khóc than thảm thiết và đòi chết theo chồng. Nguyễn Trãi khuyên can:
- Ta vì một người thiếp mà chết oan cả họ, chồng nàng vì ta mà thiệt mạng. Đừng dại dột, ngửa tay ra ta ghi lại chút dấu tích. Sau này có dịp cần đến nhớ giải oan cho ta.
Người đàn bà ngửa tay ra ông nhổ vào tay bà một bãi nước bọt. Bà rùng mình cảm động. Sau đó nàng mang thai. Nghĩ rằng  do dấu tích của vị đại thần chết oan nên nàng đặt tên con là Anh Vũ và đổi từ họ Phạm thành họ Nguyễn.
Anh Vũ làm quan lớn trong triều. Một hôm mẹ ngài xin ngài cho diện kiến vua có điều bẩm báo. Gặp vua bà kể lại vì sao bà sanh được Anh Vũ. Vua thấy Anh Vũ thật giống Nguyễn Trãi như tạc, nên ngài ra lịnh xóa tội của giòng họ Nguyễn Trãi, trả lại hết của cải đã tịch thu của ông, nhưng gia đình ông đã bị tru di nên chẳng còn ai. Vua truyền lịnh đưa hết tài sản cho Anh Vũ.
Con rắn sau đó biết giòng dõi Nguyễn Trãi vẫn còn nên nổi giận quyết báo thù. Một lần Anh Vũ đang rong ruổi trên thuyền thì con rắn hiện hình quẫy đuôi cho thuyền lật. Anh Vũ biết là oan gia đến tìm nên ngài nói:
- Một mình ta làm ta chịu, hãy để những người vô tội toàn mạng.
Nói xong ngài cho thuyền cập bến. Sau đó, một mình cầm dao nhẩy xuống hồ. sau một hồi quần thảo: giòng sông nhuộm đỏ máu ngài và rắn. Lát sau sóng yên bể lặng, mọi người ngậm ngùi đem xác ngài và xác rắn chôn chung để hóa giải hận thù.
Vụ án Lệ Chi Viên khép lại từ đó.
Các bạn thấy đó, rắn thù dai đến chết mới thôi. Vậy thì ngài nào mê thịt rắn, huyết rắn, rượu rắn thì coi chừng bị báo thù. Nhớ đừng coi thường lời cảnh cáo này mà nên ăn chay ngay là vừa..., mấy ông mê thịt rắn ơi!

Kim Nguyễn

19 comments :

  1. Xuân xanh chừng độ bao nhiêu tuổi?
    Đã có chồng chưa? Được mấy con?
    cái lối tán gái "sống sượng" của nhà nho coi bộ không hạp thời nữa.
    Ai lại hỏi cô gái bao nhiêu tuổi bao giờ nhỉ?
    Ai lại xía dzô chuyện chồng con đời tư của người ta nhỉ?
    OG3T

    ReplyDelete
    Replies
    1. Ấy vậy mà được dzợ đó OG,cứ lẽo đẽo theo kiểu " anh theo Ngọ về" hoặc là " ai cũng hiểu chỉ một người không hiểu " thì một là khóc trong ngậm ngùi hai là "Anh đưa em sang sông,chiều xưa mưa rơi âm thầm " ,thế mới biết các cụ ngày xưa tán gái bạo và giỏi hơn bây giờ nhiều đấy các bác ạ

      Delete
    2. Thùy Dung ( QLD)12 December 2012 at 20:15

      Chị Kim ơi ! sao chị biết nhiều điển tích xưa quá vậy ? nhiều khi cháu em nói em kể chuyện cho chúng nghe mà không biết kể chuyện gì , nếu chị có chuyện gì hay cứ tiếp tục kể cho tụi em thưởng thức nghen chị , cám ơn chị, em comment để " nâng cao sĩ khí " của người viết chứ em chả biết viết cái gì cả, khâm phục chị, anh Ben ,chị MH và các anh chị quá, sao mà văn chương đề tài ở đâu mà cứ như suối nguồn lai láng, em đọc thì nghĩ " Ô hay dễ thế mà nghĩ không ra", văn cùn hết rồi chị ạ. Cám ơn tất cả những bài viết trên blog, rất hay và thực dụng

      Delete
    3. Phân tích theo như trong chuyện này thì Nguyễn Trãi là một vị quan lớn trong triều đình ,dưới một người nhưng trên cả vạn người, ai gặp ông cũng cúi đầu sợ sệt. Chính vì thế mà khi gặp một cô gái quê, ông đã dùng lối nói kẻ có quyền uy để hỏi , ông dùng chữ Ả trống không để gọi cô gái, và truy hỏi cô ta theo lối xét hỏi của một vị quan,đây chưa phải là lời tỏ tình mà chỉ là xét hỏi về gia thế của cô ta mà thôi

      Delete
  2. Chuẩn bị vào năm Quý Tỵ ,KN cống hiến 1 câu chuyện thật ly kỳ... Rắn nầy thù dai thật , tìm cách trả thù đến ba đời !
    Các ông ăn thịt rắn ,uống rượu rắn chứ đâu giết rắn...cũng bị trả thù nữa sao ??

    ReplyDelete
    Replies
    1. Không có người ăn sao có kẻ giết ? vậy thì kẻ giết tội 5 mà kẻ ăn tội 10 đấy anh Ben ạ.

      Delete
    2. Ăn thịt rắn, uống rượu rắn, ôm bà xã tuổi rắn ngủ thì có con rắn nào dám đến trả thù ? trả thù đâu chưa thấy, thấy ăn dĩa mồi thơm phứt, uống một ly xà tửu ,có kiếm mổ trả thù cũng hổng sao, sống đủ rồi chết vì ăn ngon là cái chết thỏa đáng nhứt, xin lỗi cô tuổi rắn, mỗ tui phàm phu tục tử nên nghĩ sao nói dzậy ,hỏng có màu mè, nghe nói sắp tận thế rồi, ăn để khỏi ân hận mà thôi,hà hà

      Delete
    3. Nghe anh Tư nhắc tới tận thế, T. Phan tui hổng hay ai biết cách gì để trốn tận thế thì nói qua cho bà con biết. Nghe đâu trời đất sẽ tối ba ngày ba đêm nên phải mua liền đèn cày nến sáp, có phải vậy không anh Tư?

      Delete
    4. Tư tui già rồi nên khoái tận thế chứ không muốn trốn tân thế,hổng nghe cô KN nói trong bài tuổi già hả ? Chết không có nghĩa là hết mà là bắt đầu một cuộc đời mới, ,bởi vậy đâu có chết đâu mà sợ, bắt đầu cái mới lại có nghĩa là sẽ làm một anh lính trẻ oai hùng hay biết đâu lại là một cô nương chân dài xinh đẹp ? hà hà vì vậy mà mỗ tui không có tốn tiền mua đèn cầy

      Delete
    5. Chị KN ơi,nói tới rắn là ai cũng sợ ( trừ mấy ông mê nhậu thịt rắn), nó lành lạnh, nó nhơn nhớt, thế nhưng, ta không phạm người thì người không phạm ta, tự dưng thấy rắn , nổi da gà rồi đập rắn ? vậy là sao ? kinh nghiệm bản thân, một lần đi camp cùng gia đình gặp một con rắn, không biết là rắn gì, nhưng trong trường có dạy " how to deal with snake" nên nín thở đứng im,( nín thở để giảm sự lo sợ )con rắn trườn qua chân rồi bò đi mất, sau khi nó bò đi rồi thì lăn đùng ra xỉu, như vậy khỏi sợ rắn trả thù

      Delete
    6. Nói chung, rắn là con vật hiền -- trừ rắn Thị Lộ. Rắn chỉ tấn công để tự vệ. Tuy nhiên, con người thấy rắn thường lại ra tay đánh đập hay đe đọa trước, vì thế rắn phải tự vệ. Không rõ từ đâu con người và rắn thù nhau đến thế? Kinh thánh của người Do Thái cho rằng vì rắn cám dỗ thuỷ tổ Eva làm cho bà ăn trái táo mà làm cho loài người quá khổ. Người và rắn thù nhau từ đó. Cô đứng yên và thủ thế cho rắn rộng đường trườn đi là thượng sách rồi đó.

      Delete
    7. Anh Ba Xị ơi, Xét cho cùng thì rắn Thị Lộ cũng đâu có hung dữ ? chỉ bởi con người vô cớ đã giết sạch đàn con của bà ấy, người mẹ nào mà không đau lòng khi thấy đàn con mình chui vào nồi cháo của họ hả anh ? Bà ta không hung dữ mới là chuyện lạ đó. Tất cả cũng chỉ là chuyện thường tình mà thôi, có trách chăng là trách bà ta đã trả thù không đúng người đúng chỗ , kẻ ăn cháo thì bình an vô sự mà mãi đến 3 đời sau của kẻ không ăn bị báo thù. Wrong way mà thôi

      Delete
  3. Thanh Hằng nè, rắn da khô ,lành lạnh, trơn tuột ( chứ không nhơn nhớt - chỉ có lươn, giun đất ....mới có nhớt mà thôi !) .Đồng ý với tất cả ý kiến cho rằng rắn là sinh vật hiền lành chúng chỉ tấn công con người khi bị đe dọa nhưng vào trường hợp khi chúng đói thì sao ? Thật tình Huyền này không dám chắc là chúng không "bập" cho một phát vào cái kẻ lảng vảng làm chướng ngại chuyện người ta đang kiếm miếng ăn à nghen! Nhưng Thanh Hằng và anh Ba Xị nói rất đúng ,lỡ gặp rắn tốt nhất đứng im, nằm yên, thở thật nhẹ ( chứ nín thở gặp con rắn cứ cù cưa bò chậm rì ...thì lăn quay ra ngất hay sao?) . Nói đến đây Huyền tôi lại nghĩ , nếu như (đi camp) khi thức giấc giữa đêm hôm khuya khoắt phát hiện mình đang nằm chung với một khoanh lành lạnh ngay bên cạnh sườn, hay ngay cạnh bắp chân...lúc đó làm sao hở các huynh, tỷ , muội ? ( chỉ tưởng tượng thôi mà nghe toát mồ hôi rồi ! ) Làm cách nào xua chúng đi đây, vì hể cử động e rất nhiều cơ may được một vé one way về theo Ông theo Bà ngay thôi, sợ quá !Hic.hic..

    ReplyDelete
    Replies
    1. Haha, chỉ mánh cho nè , lúc đó chỉ cần thì thầm " I love you, can you move ? " thì nó sẽ đi chỗ khác chơi thôi, đi camp khuya ngủ nhớ kéo khóa cửa tent lại là ổn thôi, ai bảo mở cửa cõng rắn vào nhà làm chi rồi eo ơi sợ quá.Anh Ba xị có biết vì sao rắn và người thù ghét nhau không ? truyền thuyế kể rằng ( lại truyền thuyết)ngày xưa Ngoc Hoàng thượng đế rất yêu quý loài người vì con người vốn siêng năng và hiền lành , còn con rắn thì có nọc độc và vô tri, đụng ai cắn đó gây nên bao cái chết oan nghiệt, nên Ngọc Hoàng mới ban cho loài người lột da sống mãi còn rắn thì ba năm phải trình diện ngài, nhưng tên mõ rao khốn kiếp trước khi xuống trần rao lời Ngọc Hoàng còn nhậu một trận khủng khiếp, nên khi xuống trần ban lệnh của Ngọc Hoàng cho chư thần thì quên béng không còn nhớ gì nữa mới rao rằng :" Rắn già rắn lột người già người lọt vô hang ", thế cho nên con người từ đó mới chết và lọt vô hang ( Nếu không Kim tôi cứ lột da mãi trẻ măng chứ đâu có già khú đế như bây giờ )

      Delete
    2. Khi bị rắn bò qua chân hồn phách lên tới chín tầng mây, đâu còn chút hồn phách nào ở lại mà biết nó nhờn hay không nhờn , da nó khô hay ướt, em chỉ còn biết nhìn nó đăm đăm với hai hàng nước mắt, và khi nó qua khỏi rồi em gục xuống ngất xỉu phần vì sợ phần vì nín thở lâu quá,phần vì toàn thân cứng đờ, nhắc lại còn khủng hoảng nè chị, tưởng tượng mở mắt ra thấy nó nằm bên cạnh chắc là em chết luôn chứ xỉu gì nữa mà xỉu hả chị Huyền

      Delete
  4. Hội người già USA15 December 2012 at 12:53

    À,tác giả tuổi rắn nên bênh vực rắn, thiệt ra rắn rất là hiền và có ích cho con người rất nhiều, hiện nay các nhà khoa học đang nghiên cứu dùng nọc độc của rắn để chữa bịnh ung thư,bên Thái Lan họ dùng rắn cho bò trườn khắp cơ thể để massage, da rắn cho các bà bóp, giày đẹp để đi dung dăng dung dẻ,thịt rắn cho các ông nồi cháo húp trong mùa đông lạnh lẽo. Rắn lại giỏi bắt chuột để tránh hư hại mùa màng,Vậy thì trong 12 con giáp rắn chẳng những hơn hẳn con rồng,con chuột,con mèo, trong lãnh vực chữa binh ung thư bằng nọc rắn thì nếu thành công ,rắn sẽ đứng đầu công trong 12 con giáp. Hoan Hô giòng họ Tỵ, Rắn muôn năm

    ReplyDelete
  5. dạ , xin cám ơn các bác trong hội người già ở Mỹ đã có lòng thương tưởng và hiểu ra lợi ích của con cháu tiểu muội. Quý dzị có thấy rắn ích lợi thế nào chưa ? cứ ăn rắn cho nhiều vào rồi lại phải cuống cuồng lo ăn chuột

    ReplyDelete
  6. Năm nay là năm tuổi của bạn hiền Kim Nguyễn,nghe nói có khi hên ,có khi xui,có anh chị nào biết tại sao không? Chi Nguyễn tui thường nghe nói năm tuổi hay bị xui xẻo.Nhưng CN không có tin .Mọi người đều có sổ hết,tôi lúc xui thì xui,tới lúc hên thi hên,tại vì những cái xui hên đó rơi đúng vào năm tuổi của mình ,nên cho là năm tuổi hay bị xui
    Còn các truyền thuyết như các anh chị đã bàn cái sôi nổi trên diễn đàn,CN thấy Cũng hay lắm và học hỏi được nhiều điều bổ ích
    nhưng CN tui có théc méc là :hễ truyền thuyết thì không có thực,nhất là thời @ này

    ReplyDelete
  7. Tôi đồng ý với cô CN: truyền thuyết chưa chắc có thiệt. Truyền thuyết là một "thể văn" của người xưa mà thôi. Văn thì có nhiều thể: tự sự, mô tả ... rồi văn xuôi, văn vần....
    Một chuyện có thể được diễn tả qua nhiều thể văn. Như truyện Harry Potter đầu tiên là thể văn truyện “trẻ em" rồi chuyển qua điện ảnh, gêm. Chuyện của Nguyễn Tường Vân cũng thế: tả qua tường trình của cảnh sát, phán quyết của quan toà và mới đây qua điện ảnh.
    Mỗi thể văn dùng cách riêng của mình để chuyển cái ý tới người đọc, người xem, người nghe và người chơi gêm...

    ReplyDelete

Xin bạn đọc nhấp mouse vào khung trống và cho ý kiến.