Monday 29 October 2012

Nơi tôi ở



Blog Việt Luận do bạn đọc Việt Luận chung sức xây đắp
và mong muốn thành một nơi mang nét đăc thù của người Việt định cư tại đất phương Nam.

Blog có thể có vài ba giới hạn
nhưng khi xông pha vào mạng lưới thông tin toàn cầu
thì blog hòa mình vào chốn “không biên cương”.

Nhờ “không biên cương”
blog Việt Luận đã đến một phố núi có cô “má đỏ môi hồng”.
Phố núi đó ở đâu? Cô ‘má đõ môi hồng” là ai?
Bài thơ sau đây trả lời hai câu hỏi đó.
OG3T

Nơi tôi ở - một miền rừng núi
Qui tụ dân khắp bốn phương trời
Đến nơi đây mưu cầu sự sống
Chốn rừng thiêng chướng khí hoang sơ
Quanh năm chỉ hai mùa mưa nắng
Mưa bết bùn dẻo quánh vào nhau
Nắng tung bụi mịt mù phố xá
Đỏ quạch người phủ khắp toàn thân
Có núi cao tên gọi Hàm Rồng
Sương sớm phủ dày không thấy đỉnh
Có Biển Hồ mệnh danh ngọc bích
Nước gương trong xanh suốt quanh năm
Có thủy điện YaLy hùng vĩ
Đưa điện về thắp sáng thôn làng
Vùng cao nguyên đất đỏ bazan
Rất phù hợp loại cây công nghiệp
Vương tầm mắt đồi nương xanh thẳm
Bạt ngàn hương ngào ngạt cà phê
Những đồi chè dọc theo triền dốc
Rừng cao su trùng điệp hàng hàng
Phủ núi đồi những rặng thông xanh
Mùa se lạnh dã quỳ vàng rực rỡ
Hòa nhập với trời xanh mây trắng
Là bức tranh sơn thủy hữu tình
Dù không phải nơi chôn nhau cắt rốn
Song trong tôi tràn ngập yêu thương
Là quê hương một đời yêu dấu
Chưa đi xa mà vẫn nhớ từng ngày
Kỳ diệu thay! Tình phố núi Pleiku !!!
“Khi ta ở chỉ là nơi đất ở.
Khi ta đi đất bỗng hóa tâm hồn” (*)

Thiên Thu

* Thơ Chế lan Viên

2 comments :

  1. Bài thơ khá hay , cho xin hỏi tác giả về câu :
    Nắng tung bụi mịt mù phố xá
    Đỏ quạch người phủ khắp toàn thân

    Bụi mịt mù nầy là bụi Bauxit phải không ?Nếu bụi phủ khắp toàn thân là nguy khốn tới nơi !!

    B.Tran

    ReplyDelete
    Replies
    1. Thưa anh B. Trần,
      Không phải đâu. Mà là 'bụi đỏ' torng bài thơ ngày xưa Hoàng Thị của Phạm Thiên thư .... ai mang bụi đỏ đi rồi.

      Delete

Xin bạn đọc nhấp mouse vào khung trống và cho ý kiến.