Monday 16 September 2013

Tình xuân tuổi xế


Vũ Ngọc Văn::

Đã lâu lắm rồi, hôm nay tôi được tái ngộ quý bạn đọc bằng một bài truyện ngắn. Có lẽ khi đọc tựa đề TÌNH XUÂN TUỔI XẾ trên đây, độc giả cảm thấy có gì không ổn lắm. Tuổi đã xế bóng thì tình còn mặn nồng xuân xanh cái nỗi gì? Thú thật, từ khi tôi mon men tập tễnh viết văn đăng báo tính đến nay đã hơn hai mươi mấy năm rồi, kể từ truyện ngắn đầu tay “Tình chị duyên em”, đến “Hai mươi năm tình cũ”, “Tình vẫn trao em”, rồi “Tình vẫn trao sui” và đến nay ”Tình xuân tuổi xế”. Không biết cơ duyên nào đưa đẩy, tên truyện ngắn nào cuả tôi đều có một chữ “tình” trong đó. Có những lúc tình lãng mạn đắm đuối, khi thì tình éo le ngang trái, rồi có khi tình nuối tiếc dở dang. Thôi thì định mệnh an bài cả, mình có lẩn tránh thế nào cũng chẳng làm sao thoát ra được:

Có một dòng sông vẫn chia hai lớp cũ!


đoàn xuân thu.

N gười viết xa Mỹ Tho, nghĩa là xa trường Nguyễn Đình Chiểu, năm 1970. Tính tới nay đã 43 năm rồi, nghĩa là gần nửa thế kỷ. Cậu học trò 18 tuổi, tóc còn xanh mơn mởn, chưa vướng bụi đời, đậu tú tài hai, rồi tòng ten ngồi sau cốp xe lô Minh Chánh để đi Sài Gòn ‘du’ học!